tiễn bạn
Viết cho ngày mất bạn
Tau nhớ mày giữa thành phố xa lạ
Giữa kiếp người quá đã mênh mông
Tau nhớ mày giữa núi rừng cô quạnh
Thèm gọi nhau một tiếng bạn thân ơi
Tau nhớ mày những lúc buồn vui đến
Đời xôn xao nhưng không ai cạnh bên tau?
Sao nỡ bỏ nhau đi khi mái đầu hãy còn xanh
Tau giờ đây trốn mình giữa núi rừng lạnh lẽo lắm
Như con thú hoang quằn quại giữa bên đường
Đáng lẽ giờ tụi mình phải tung cánh ngàn phương
Làm gì đó lớn lao cho quê hương đất nước
Nhưng mày bỏ tau về nơi phương xa ấy
Tau biết làm gì với đôi mảnh linh hồn?
Tau nhớ mày như hôm nay thức dậy
Trang văn xưa ướt đẫm nỗi niềm đau
Chén tri âm ngày xưa ta đã uống
Giờ kính cẩn quỳ gối tiễn đưa mày
Đời như mộng ảo
Nhưng tau bảo mày:
"Cái còn lại là tình thương giữa con người"
Tau nhớ mày như là nhớ chính tau
Tuổi đôi mươi với bao điều khát khao
Ở nơi ấy mày chớ hề lo lắng
Tau sẽ không gục ngã vì nhớ mày đâu
Dù mây có giăng dù bão bùng xa cách
Buồn thương nhớ nhau mà ôm mộng tương phùng
Tau nhớ mày quá viết đôi dòng tự tình
Đốt lên trời người chắc có hay
Tau vẫn đau lòng tau biết làm sao đây?
Đứa con thơ mày đặng bỏ lại trần
Cả mẹ già cả một đời thương nhớ
Và người chị bé bỏng chiều hôm
Bỏ cả tau nhìn bình minh tăm tối
Sáng tinh mơ ráo hoảnh giọt lệ sầu
Phá không gian thời gian quá vô tình
Hét lên trời xanh: Tau nhớ mày
Chúa xót thương dẫu bạn con người ngoại đạo
Yên ủi linh hồn cất đi những niềm đau...