ân cần
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Tặng em Nguyễn Thành Lộc. Và em nữa tuổi đời trôi khắc khoải, trên cành khô trầy trụa vết hao gầy. Em cứ khóc, những giọt sầu ái ngại. Tìm về đây dắt díu một bàn tay. Giòng lệ đó xót xa lòng quá khứ. Trong tim đau rỉ...
|
anh muốn
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Anh muốn ngồi nhìn em đang ngủ. Đôi mắt hiền khép nhẹ vòng cung. Hơi thở em ngọt ngào quyến rủ. Động lòng anh một thoáng mông lung. Anh muốn chờ đến khi em thức. Nhìn thấy anh cười trước mắt em. Anh sẽ hôn em… dù rất...
|
áo trắng người mơ
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Có phải em còn đó. Mắt lệ buồn long lanh. Có phải em mãi mãi. Là tình đầu trong anh... Phải không? Áo trắng người mơ. Lùa tóc rối khơi nguồn cơn gió lặng. Thương về ai màu áo trắng trong mơ. Ôi ! Nhớ làm sao...
|
ảo vọng
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Khi con ểnh ương thức giấc bên hồ, cất tiếng kêu cuối mùa mưa ảo vọng. Cũng là lúc em chợt về… như mộng, chân khẽ-khàng, bước khua động cành khô. Ai bảo em về để tôi lại mơ…. Để hy-vọng như chưa từng tuyệt-vọng. Em ẩn...
|
con mắt có đuôi
Tác giả:
Vĩnh Khanh
. Mắt em có đuôi, liếc như dao cắt. Em liếc nhanh, anh ngã quỵ thình lình. Khi tỉnh dậy trái tim còn đau nhói. Vết tương-tư, nhưng-nhức chẳng chịu lành. Con mắt liếc làm hồn anh rơi rụng. , một đêm trăng đi lạc mãi...
|
đêm dài, cơn mất ngủ và em
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Suốt cả đêm…. Nhắm mắt lại. Thấy em đang cười nói. Mở mắt ra. Bóng tối phủ quanh anh. Nhắm mắt lại. Em nhìn anh hờn dổi. Mở mắt ra. Chỉ có một mình anh…. Ôi! đêm dài, cơn mất ngủ và em. Tất cả cuốn vào anh như cơn...
|
cuối sông trăng cũng bạc màu
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Từ em huyền thoại bước ra, nửa em kết với nửa ta nhãn tiền. Chim bay xoãi cánh dịu hiền. Qua vùng cổ tích, về miền hoang sơ. Từ ta lấy tỉnh làm mơ. Để em vạn cổ sầu trơ trụi lòng. Bỗng ta già cổi mênh mông. Bỗng em...
|
chạnh nhớ
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Em, em ạ! mùa Thu về rồi đó. Mây trắng buồn lơ lửng vút trên cao. Những chiếc lá bắt đầu vàng nổi nhớ. Theo gió lùa, vang vọng tiếng lao xao. Sợ đau đớn thân cành gầy guộc nhỏ. Cây khẽ khàng lay nhẹ, lá buông rơi. Dáng ai...
|
em và tôi
Tác giả:
Vĩnh Khanh
Có phải tại tôi năm xưa khờ dại. Mãi rụt rè nên vuột mất tình yêu. Hay tại thư sinh không có gì nhiều. Chưa sự nghiệp, nên không hề vướng lụy. Tôi gói lại mảnh tình vừa hé nhụy. Rời xa em, chiều nhạt nắng mênh mông. Hôm...
|