xuân viễn xứ
Nhớ xuân nào giữa lòng đất nước
Nắng xuân sang nồng ấm tim côi
Rượu đầu xuân thắm đượm đôi môi
Hồn sông núi ấm lòng viễn xứ.
Đón giao thừa rộn rả xuân sang
Trước ngõ cành mai điểm sắc vàng
Nghi ngút trầm hương làn khói tỏa
Thế gian tràn ngập nắng xuân sang.
Xuân đến đây giữa miền đất khách
Rượu tha hương nhạt lạnh bờ môi
Chiều xuân sang chạnh nhớ chia phôi
Hồn cố quốc vọng sầu lữ khách.
Giao thừa tiếng quốc vọng năm canh
Ngũ quả tổ tiên nhện giăng mành
Lác đác trầm hương buồn gió thoảng
Nhành mai hoa rụng xác xơ cành.
Trần Cao Hưng