lãng đãng chiều đông
Mùa đông năm ấy vang tiếng kinh cầu
Chiều đông hiu hắt em đứng bên hiên
Dáng em yêu kiều nắng chiều lặng yên
Mắt em ướt mi chiều đông giá lạnh.
Đông về thênh thang giọt buồn miên man
Mưa rơi tóc em đông về nhạt nắng
Mưa bay mãi rơi lòng em giá băng
Mắt em xanh xao giọt buồn chứa chan.
Đông về thôi nắng môi em nhạt nhòa
Ai mang nỗi sầu trong chiều đông lạnh
Hoa thôi khoe thắm giữa mùa áo xanh
Ngàn thu băng giá miên man tình buồn.
Mùa đông lá úa vọng tiếng chuông chiều
Chiều đông hiu hắt ai đứng bên thềm ?
Tôi đứng bơ vơ giáo đường thâm nghiêm
Chiều đông năm ấy ai quên nguyện cầu ?
Trần Cao Hưng