Poem logo
Poem logo

nghịch lý cuộc đời

Tác giả: Thiên Ân
NGHỊCH LÝ CUỘC ĐỜI

Con ngựa già mỏi chân từ kiếp trước
Đứng từ xuân , hạ đến thu , đông
Những sợi buồn giăng lên đôi mắt ướt
Bàng bạc hoàng hôn đã tắt lửa lòng

Dây cương cũ muôn đời chưa thay mới
Hàng cây thưa chưa tắm gội gió mưa
Buồn cho đời còn nẩy mầm gian dối
Đất xa trời, hoa xa bướm , ngày xưa

Lối nhỏ vào đời, một ngày em đến
Tóc còn buông phủ kín hết vai gầy
Nụ cười nở, mở ra triều yêu mến
Con sóng tình dâng ngập cả ngọn cây

Đôi tay trần cho nhân gian dáng ngọc
Giọt tình rơi thời con gái tỏa hương
Màu phiêu lãng bay bay như trêu chọc
Hồn xanh kia níu áo cuối con đường!

Em cứ hồn nhiên đùa hoa , giỡn gió
Ta con ngựa già mỏi gối chồn chân
Một ngày khóc tay ôm choàng lá cỏ
Ngàn năm sau còn đau nhức hàm răng
Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm