người đàn bà hát
Tác giả:
Ngô Thế Oanh
Người đàn bà vận robe đen tóc mắt cũng huyền đen. Người đàn bà đêm đêm hát ở bar cà phê Hợp Phố. Ta chợt nhớ căn nhà có trái tim tan vỡ. Và tâm hồn ta không sao còn bình yên. Biết bao điều ngỡ như đã lãng quên. Đã vùi...
|
những ngọn gió ký ức
Tác giả:
Ngô Thế Oanh
Anh làm sao tắt ngọn gió ký ức. Vẫn thổi không sao nguôi được. Những dặm đường đã qua trong chiến tranh. Hoa lau trắng. Buổi chiều cao chất ngất. Nấm mộ vô danh. Đồng đội anh nằm lại bên đường. Chỉ có đá xếp vùi thay cho...
|
không đề
Tác giả:
Ngô Thế Oanh
Tôi vẫn thầm mong gặp lại tháng Năm. Tinh khiết những đóa hoa màu trắng. Mở nhè nhẹ trên lòng tôi yên tĩnh. Mùa hạ ấy xa mùa hạ ấy xa rồi. Em đi bên tôi mơ hồ thoáng nét cười. Vòm long não xanh non màu ngọc bích. Giá tôi...
|
trữ tình
Tác giả:
Ngô Thế Oanh
Từ bao giờ và ở đâu. Anh đã đánh mất yên tĩnh của mình. Bao vô ích trên đường tìm trở lại. Từ bao giờ và ở đâu em đã thôi không nghĩ về anh. Ngọn lửa tắt - một lần và mãi mãi ... Không hé một lời. Không điên dại...
|