em vẫn chọn thương khi anh yêu nghề báo thơ
Em gặp anh trong một chiều nắng hạ
Người trai nghèo miền đất hứa Sông Lam
Chợt thương anh như thương câu ví dặm
Thương cái thật thà , chân chất của vùng quê .
Anh bảo rằng ... Có thương anh thì về
Đất Xứ Nghệ ... Bao đời nay vẫn thế
Em thẹn thùng cúi che niềm e lệ
Bởi lòng vui khi được gặp mệ cha .
Em thương anh thương cái tính thật thà
Như bài thơ hôm qua anh mới viết
Em hỏi anh sao xa quê biền biệt
Để mẹ cha cứ thao thức đợi trông .
Anh trả lời ... Vậy em có buồn không ?
Khi tình yêu anh không dành em hết
Anh đam mê nên đã theo nghề " Viết "
Dẫu biết rằng rất khổ cực , bon chen .
Những lúc buồn anh lại chẳng ở bên
Hay lúc vui để cùng em chia sẻ
Nghề của anh vất vả là như thế
Lại rất nghèo ...Em có dám thương không ?
Có những lúc nhớ da diết trong lòng
Đành kìm lại chỉ mong ngày gặp gỡ
Nhưng công việc lại không thể bỏ lỡ
Dẫu mùa đông hay hạ nắng oi nồng .
Đừng nói nữa em nguyện sẽ bằng lòng
Yêu thương anh như nghề anh đã chọn
Em biết mà công việc anh bận rộn
Cũng là vì mong đất nước phồn vinh .
Nơi anh đến em sẽ không ở bên
Để cùng anh sớt chia những khó nhọc
Nhưng hãy nhớ em vẫn luôn đón đọc
Những nghĩ suy những sự thật đời thường .
Nghề nhà báo tâm phải sáng như gương
Lòng phải vững như tường thành anh nhé
Đừng bỏ cuộc dẫu khó khăn , dâu bể
Hãy tin vào tốt đẹp ở ... Ngày mai .
Em sẽ cùng anh sánh bước đôi vai
Là hậu phương nơi tuyến nhà vững chắc
Sẽ bên anh dẫu nghèo sang , đói rách
Vẫn một lòng giữ son sắt , thủy chung .
Ngày viết : 13/6/2019
Bài này đã được xem 854 lần
|
Người đăng:
|
Kẻ say thơ
|
|
|