" đi qua vùng cỏ non"
" ĐI QUA VÙNG CỎ NON"
Cảm xúc từ bài “ĐI QUA VÙNG CỎ NON” của nhạc sĩ Trần Long Ẩn.
Mùa xuân lún phún cỏ non
Chiều ba mươi tết ai còn ngày xanh?
Màu thu dìu dặt yến oanh
Lá rơi xiêu vẹo đời anh một thời
Dòng sông vốn dĩ lạc loài
Không ra biển rộng tự trôi eo sèo?
Muộn phiền vách núi cheo leo
Người soi gương vội mốc meo nỗi lòng
Về đâu người bỏ mây hồng?
Vượt đèo rồi lại băng sông kiếm tìm
Mắt ai từng giọt bên hiên?
Lăn trên môi mỏng thật hiền,thật xinh
Những gì được mất riêng mình?
Gần nhau chẳng lẽ lặng thinh muôn đời
Đi qua vùng trẻ con chơi
Ngỡ như chim hót đầy trời reo ca
Tai nghe tiếng vọng quê nhà
Người trăm năm ấy tuy xa hóa gần
Chuyện dài đeo đẳng lặng thầm
Như người đứng gác bao năm miệt mài
Những bông hoa đẹp hôm nay
Mai sau tỏa sáng đường dài thênh thang
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 733 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|