sóng ngầm
Có bao giờ ta sẽ mất nhau không
Chẳng đợi khi hai mái đầu đã bạc
Con sóng ngày xưa hiền hòa nhút nhát
Giờ sao muốn nghiến nát cả đại dương
Chẳng phải là em thật đã hết thương
Anh biết đấy ... nhịp tim em rất rõ
(Nơi anh thường áp đầu mình vào đó
Lắng nghe từng hơi thở của tình yêu)
Trời hôm nay sáng nắng lại mưa chiều
(Nước mắt em có thêm người làm bạn)
Anh vẫn cứ mù xa như cánh nhạn
Có bao giờ thèm dỗ lúc em mưa!
Em vẫn là con sóng của ngày xưa
Theo đại dương đi nghìn muôn vạn dặm
Mà biển thì vẫn muôn đời hấp tấp
Chẳng bận lòng trước đợt sóng ngầm ...
Em!