mông lung
Trăng đầy như mâm cỗ
Trăng khuyết tựa móng tay
Trái tim nào đủ chỗ
Em "tạm trú" đêm nay?
Tháng năm trời mưa bay
Đậu xuống vai em gầy
Đôi bàn tay run rẩy
Ai sưởi ấm em đây?
Trăng trước đầy là khuyết
Trăng sau khuyết lại đầy
Trăng muôn đời là nguyệt
Người muôn thuở như mây
Thời gian chừng vô tận
Theo ngày tháng đợi chờ
Làm sao nên duyên nơ.
Với bóng hình trong mơ?
Đời rồi cũng như thơ
Ai học được chữ ngờ
Sau một buổi ban sơ
Duyên bỗng hóa tình cờ