ngày biển
Tác giả:
Chưa Biết
Ngày biển tôi đi giữa cát vàng. Da trời xanh một dãy mây ngang. Một kiếp phiêu du không bờ bến. Ôi một phận đời đang hoang mang. Ngày biển nắng thưa không bóng người. Dương cầm đâu đó vọng chơi vơi. Chim bay không tổ, tay...
|
thơ là gì?
Tác giả:
Chưa Biết
Thơ là một đống ngôn từ. Tư duy sắp đặt thẳng đừ, ngổn ngang. Thơ là tiếng nói cao sang. Ai yêu thì khoái, ai gàn thì chê. Thơ là một thứ bùa mê. Dinh vào đâm nghiện khó bề dứt ra. Thơ là một thứ tà ma. Sớm hôm ám ảnh mấy...
|
thu đến tự bao giờ
Tác giả:
Chưa Biết
Thu đến tự bao giờ? Cho anh niềm thương mến. Có lẽ thu đã đến. Khi em vừa ngang qua. Thu đến tự bao giờ? Nụ cười và ánh mắt. Tinh khôi và trong vắt. Xao xuyến trái tim anh. Thu đứng lại đây rồi. Lòng bồi hồi khó...
|
thuở ấy sân trường cánh phượng mơ môi xinh nở thắm nắng vương bờ
Tác giả:
Chưa Biết
Rất rất rât.. dài
Rất rất rât.. dài
Rất rất rât.. dài
Rất rất rât.. dài
|
ngọn nến
Tác giả:
Chưa Biết
Đã bao lần tôi ngắm nhìn ngọn nến. Sáng bừng lên trong bóng tối đêm đen. Ngọn nến mảnh mai,thân nến yếu mềm. Vẫn thắp sáng tim mình thành ngọn lửa. Dẫu thời gian trôi,nến không là nó nữa. Sẽ ngắn dần và lệ úa quanh...
|
thói đời 1
Tác giả:
Chưa Biết
Của làm ra không bao giờ ăn hết. Của cờ bạc khi chết chẳng mang theo. Có mấy ai giàu bằng nghề đánh bạc. Chỉ có người sạc nghiệp bởi đam mê. Đã biết dại mà vẫn lao vào đó. Để cho người chia sẻ túi tiền riêng. Đôi lần may ăn...
|
thói đời
Tác giả:
Chưa Biết
Lòng người đen bạc,lắm gian manh
Than lam không đấy,hóa hung tàng.
Kẻ gian người tốt,khó phân biệt
Thói đời bạc bẻo,khó mà ngờ.
|
sống
Tác giả:
Chưa Biết
Sống không giận, không hờn, không oán trách. Sống mỉm cười với thử thách chông gai. Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai. Sống chan hoà với người chung sống. Sống là động nhưng lòng luôn bất động. Sống là thương nhưng lòng...
|
nhớ
Tác giả:
Chưa Biết
Con nằm khoé mắt cay cay
Choàng qua ôm mẹ, vòng tay yếu mềm
Mẹ cười vỗ nhẹ êm êm
Con nghe hơi ấm ngọ mềm toả lan
|
nhớ mẹ thương cha
Tác giả:
Chưa Biết
Cha chẳng là người dứt ruột sinh ra ta
Nhưng chính bởi mẹ đau mà cha đau hơn mẹ
mẹ không khcó soa mắt cha ứa lệ
Ôi bao lâu cha mới khóc một lân..
|