buồn tình ta
Buồn tình ta thử cạo đầu
Nhưng tóc trọc hết mà sầu đầy nguyên
Buồn tình hai chữ trân chuyên ?
Ngẫm đi mới thấy ưu phiền tự mang
Buồn tình vì thiếu bạc vàng ?
Hay ta lạc mất người hàn huyên chung...
Nỗi buồn điệp điệp trùng trùng
Chỉ ta tự chuốc, điên khùng nhâm nhi
Có gì đáng để buồn chi
Nhìn quanh, nhìn xuống, so bì gì đây ?
Buồn tình ngồi ngắm vân tay
Số không làm tướng, kiếp này qua loa
Buồn tình cười thắm như hoa
Để bao vớ vẩn nhạt nhoà qua đi
Buồn tình...buồn cái cóc chi?
Cảm xúc là thứ quỷ gì ác ghê
Buồn tình đi lạc, lại về
Ta cười, buồn cũng sẽ chê, lặn dần
Cười đi cho hết phân vân
Trân trọng hiện tại, vạn lần hơn xưa !