học làm người
Làm người học bớt đa đoan
Làm người học bớt lo toan chuyện đời
Làm người khó quá trời ơi
Tôi thà làm khỉ vui chơi tháng ngày
Vô tình lạc bước một giây
Cuộc đời bẻ lái, ngập đầy vu vơ
Thực tế lạ lẫm khó ngờ
Bao nhiêu cố gắng bây giờ bằng không
Ngẫm mà chợt thấy xót lòng
Thấy chữ duyên, phận đầy trong cợt đùa
Thì đành chấp nhận mình thua
Học cho học nhận bốn mùa chưa thông
Cớ chi mà phải bận lòng
Vui/buồn ? đời vẫn trôi không khác gì
Thế nên hãy cứ vui đi
Đôi khi yếu đuối cớ gì mà lo
Hơi đâu suy ngẫm, mày mò
Cứ bước từng bước, ấm no đủ mừng
Thôi tham luyến, bớt bâng khuâng
Ngu si mà hưởng phước phần riêng ta
Cười là cuộc sống nở hoa
Giữ lòng cầu nguyện gọi là vững tin.
Thanh xuân ngu muội đã từng
Thì đành chấp nhận góc phần khó buông
Cuộc sống phải có vui, buồn
Mạnh mẽ đi tiếp, chẳng luồn cúi chi
Đếm phước, trân trọng những gì...
Để tươi như thuở xuân thì chưa qua.
Ngẫm lại, mình vẫn chưa già
Ngẩng đầu mà sống, yêu ta yêu đời !