day dứt niềm xưa
Day Dứt Niềm Xưa
Phố thưa vắng, lộ trưa hè oi nắng
Bước thong dong hướng thẳng, ánh nhìn ngay
Cạnh sạp bán hình “Ai” đang lẳng lặng
Thui thủi mình “Nghĩa bạn” chẳng băn khoăn...
Cảm xúc dạ, thoáng ngân từ giữa trái
Khẽ hỏi rằng sao “Ấy” lại như kia
Cứ mỗi bữa “Chủ dìa, đò gác mái”
Bỏ con đò ở đấy để em lo...
Dưới chang chang trên la đà mây khói
Có khi nào tự hỏi hoặc bâng quơ
Đây mảnh thuyền lững lờ xuôi nước chảy
Sẽ theo dòng biển ái dệt đường tơ?
Ngày lại ngày, niềm mơ gieo nỗi đợi
Khắng khit nhiều, vời vợi cõi mênh mông
Những miếng bánh tỏ lòng thay tiếng nói
Những kem chiều nhẹ gửi áng thơ trong...
Bỗng chốc lắc lư, bềnh bồng một phía
Kẻ vô tình ngã rẽ, lướt chèo ngang
Khiến chơi vơi, ngỡ ngàng cơn sóng lạc
Đẩy thẫn thờ vỡ nát một vầng trăng...
Bóng thời gian âm thầm trôi lặng lẽ
Mấy chục năm mới đó lẹ làng qua
Chợt gặp lại “Người Xưa” quen một thuở
Sao vẫn còn vò võ quạnh chơ vơ?...
“Em cũng muốn...Anh à! Nhưng chưa gặp
Giống như anh, ấm áp... Trọn lòng thương...”
Ôi cay đắng! Cánh chuồn gieo mộng thắm
Rồi vội vàng vút thẳng để sầu vương...
Vậy mà!...
16/2/2020
Nguyễn Thành Sáng