Poem logo
Poem logo

nỗi niềm day dứt

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Day Dứt

Ở chốn ấy cứ hờn em nhé!
Hãy hận nhiều một kẻ vô tâm
Đoạn đành phủ lấp thời gian
In hằn kỷ niệm muôn phần dấu yêu!

Mới một sớm rồi chiều tắt nắng
Để ai kia hụt hẫng nỗi niềm
Luyến lưu hình bóng duyên thuyền
Trên dòng êm ả về miền vấn vương

Cho lặng lẽ sương buồn nhỏ giọt
Dưới màn đêm chua xót ngậm ngùi
Trăng vàng khuất nẻo xa xôi
Khiến hoa lá rũ, rụng rơi ánh sầu

Ngày mấy lượt nhuốm màu ảm đạm
Vọng không gian chỉ xám lững lờ
Héo hồn tận đỉnh chơ vơ
Bốn bề lồng lộng, vật vờ sắc thu!...

Tôi là khách viễn du rải mộng
Thuở năm nào trên sóng đong đưa
Bây giờ nhớ lại ngày xưa
Trách mình cánh bướm giỡn đùa đó đây

Com bướm bạc lượn bay vườn thắm
Đậu nhánh cành, say đắm bên hoa
Chỉ trong thoáng chốc rời xa
Đậu trên đoá lạ, mặn mà tiếp theo

Nay đứng giữa đìu hiu quạnh quẽ
Một cái gì cào xé buồng tim
Gieo chi khúc nhạc êm đềm
Để rồi khoảnh khắc lặng im tiếng đàn!


23/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm