hết yêu
Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Kỷ niệm qua như gió cuối chân trời
Mười năm hẹn, vàng theo mùa hoa cải
Để con bướm vàng, ai đó rong chơi.
Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Con đường quen xa ngái đến lạ lùng
Người không tới, hay đi hoài không tới
Giọt mưa chiều rơi xuống giữa mông lung.
……………………….........
Anh vẫn mỉm cười hay là dối đấy thôi,
Họ đã quên rồi mà không nguôi vương vấn.
Biết tội người đến sau, mà tận cùng sâu thẳm
Hai tiếng “người xưa” còn vương nặng đến vô cùng...
Bài này đã được xem 934 lần
|
Người đăng:
|
Ngô Vững
|
|
|