thắp ngọn lửa sưởi tâm mình hết lạnh
THẮP NGỌN LỬA SƯỞI TÂM MÌNH HẾT LẠNH
Thắp ngọn lửa sưởi tâm mình hết lạnh
Em là ai trong cơn bệnh dịch này
Biển đã cạn và lòng người trốn tránh
Mây buồn hiu trên bờ bến đọa đày
Thắp ngọn nến soi nụ hồng rực cháy
Em là đêm mộng mị mơ hồ
Núi đã thấp và mặt trời nóng nảy
Sông ngừng trôi trong hờ hững cơ đồ
Thắp ngọn đèn sáng căn phòng cứu độ
Em là trăng giữa kỳ ảo địa đàng
Nghe tiếng nhạc của muôn trùng xấu hổ
Ánh sao khuya rụng xuống mơ màng
Thắp ngọn đuốc đốt vàng năm tháng
Em là thơ em là nhạc tơi bời
Vẽ bức họa chân dung ánh sáng
Biết thương nhau cho đến tận muôn đời
Trần Minh Hiền Orlando ngày 16 tháng 3 năm 2020