thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1893)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1893)
Chuyện Tình Gió Và Mây
Trưa hè hừng hực vàng tia
Cóc rên bi thảm, đất chìa nứt đôi
Tầng Mây thổn thức liên hồi
Ngóng trông ngọn Gió lượn trồi không trung
Ấp ôm khoảnh khắc tương phùng
Đùn thang xám ngắt lại cùng với nhau
Tạo cơn rải rác điểm màu
Cứu nguy bá tánh dàu dàu thở than
Gió về quấn quýt trải làn
Ngọt êm tha thiết chứa chan ân tình
Đoạn rời vóc ngọc đẹp xinh
Cưỡi rồng lặn biển, thình lình vút cao
Vươn vai trút đọt mưa rào
Cỏ cây hoa lá thì thào mừng vui
Đỉnh non Mây thoáng sụt sùi
Gió vòng an ủi khăn chùi lệ rưng
Mây bẽn lẽn, cúi ngập ngừng
Gió xoay quạt nhẹ toả bừng ánh sương
Pha lê lấp lánh phố phường
Gió Mây sánh bước nghê thường vi vu
Quét tan bụi bẩn mịt mù
Rạng ngời hớn hở ngao du nhịp nhàng
Xoá miền cằn cỗi hoang mang
Căng tràn nhựa sống rộn ràng tiếng ca
Cành xanh ruộng lúa mượt mà
Chim chuyền ríu rít ngân nga hội đoàn
Nỗi niềm phấn khởi hân hoan
Hò reo đồng điệu nhặt khoan thái bình.
August 17, 2019
Tam Muội
Duyên Tình Mây Gió
Từ nơi diệu vợi lượn mình
Gió xuôi vận tốc quyện hình vóc Mây
Lâng lâng dào dạt cả hai
Đậm đà thân ái, bay bay lững lờ...
Bên luồng chuyển động ngàn xa
Phía gom tụ nước biến ra khối màn
Đồng tâm kết nghĩa đá vàng
Ngọt ngào, khắng khít cung đàn cùng nhau
Du dương thưởng ngoạn lưng bầu
Ngắm nhìn cõi hướng biết bao êm đềm
Trải lòng bát ngát, mông mênh
Say sưa, ngây ngất, bồng bềnh nhẹ trôi
Thời gian chầm chậm từng hồi
Phủ trùm, gánh nặng, rã rời làn hương
Li ti muôn giọt hoá sương
Mây dần rụng mất, để buồn chơ vơ
Gió đau, da diết, thẫn thờ
Chơi vơi, lặng lẽ, vật vờ thênh thang
Vấn vương thương nhớ vô vàn
Âm thầm va núi, vỡ tan bóng chiều...
Hết rồi đôi cánh tình yêu
Biển trời đây đó, phiêu diêu thoả niềm
Nhạc khảy khúc, sáo ru yên
Nhấp nhố duyên thuyền, tô thắm vườn xuân
Muôn đời một áng phù vân
Sớm còn tối mất, lỡ làng nắng mưa
Nhân sinh thả gót bốn mùa
Gió Mây vạn kiếp hồn đưa trở về...
17/03/2020
Nguyễn Thành Sáng