cảnh ngộ trái ngang
Cảnh Ngộ Trái Ngang
Ngày ấy chia tay với vợ nhà
Lênh đênh biển sóng, vượt ngàn xa
Tìm thăm đất Tổ, tình thâm trọng
Vơi nỗi đau lòng lạc Mẹ Cha…
Bỗng đâu u ám, dậy cuồng phong
Lật úp thuyền nan xuống giữa dòng
Cuồn cuộn lôi người va mỏm đá
Thời gian…tỉnh lại, ngó mênh mông
Lạnh run, ê ẩm khắp toàn thân
Trầy xước thịt da, máu tụ bầm
Tâm trí vật vờ, sao chẳng nhớ…
Chơi vơi, lạc lõng, bước lang thang!
Thời gian lặng lẽ cứ trôi đi
Chốn lạ dần quen khắp bốn bề
Lởn vởn còn đây nhưng phải sống
Vui buồn ấm lạnh cánh hồn phi…
Rồi cũng như ai, ghé đậu thuyền
Dưới bầu thanh mát kết xe duyên
Căn lều tình ái ngày hai buổi
Mưa nắng, cần lao…trải nỗi niềm…
Bất chợt tia vàng xẹt xuống mơ
Khai thông u ám rải lờ mờ
Từ từ mở cửa trong tiềm thức
Ẩn hiện chập chờn một bến thơ…
Đau lòng da diết mảnh hồn linh
Ngang trái giờ đây buộc chữ tình
Vợ đó, vợ đây đều cũng vợ
Hỡi ôi! Sao xé nửa thân mình!...
25/3/2018
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)