cuối ngày
Buổi cuối ngày hong hanh mùa nắng
Rặng thông buồn vi vút gọi xa
Mang theo gió thoảng làn hương Hạ
Bay về đâu trong khoảng bao la ?
Mây cổ tích đã sầu ngơ ngác
Từ bao giờ Hạ hết nôn nao
Niệm khúc cuối gởi mùa Xuân lạc
Chớm Hạ về đã nét xanh xao
Góc trời riêng bóng người còn lại
Lặng im trong nhung nhớ một thời
Và vần thơ suốt đời ngây dại
Tìm rơi về giữa chốn chơi vơi ...
Như thủy triều mãi lên và xuống
Niềm riêng vơi mấy chốc lại đầy
Kiếp đa mang hay đời phiền muộn ?
Cuối một ngày ! thương vạt nắng phai ...
HoaNang