giọt nắng cuối ngày
Khi chiều tà hoàng hôn xế bóng
Lại chốn này một bóng cô đơn
Ngồi nhìn nắng rót nỗi buồn
Để buông nỗi nhớ để hồn dứt day
Biết không em bao ngày anh đợi
Mà em đi vời vợi chốn nao
Còn đây nỗi nhớ xanh xao
Nỗi niềm đau xót nhói vào tận tim
Giữa gầm trời cánh chim đã gãy
Mất nhau rồi biết phãi làm sao
Bây giờ lưu lạc chốn nao
Có còn thương nhớ thuở nào đắm say?
Chiều nay buồn ngồi đây thương nhớ
Chầm chậm nghe tiếng thở buông dài
Nỗi lòng nặng trĩu u hoài
Hắt hiu giọt nắng cuối ngày quạnh hiu.