Poem logo
Poem logo

hái nhánh lộc vừng

Tác giả: Thiên Ân
HÁI NHÁNH LỘC VỪNG
LỘC VỪNG rưng rưng chẳng nói
Đứng im mặc gió vuốt ve
Dấu hỏi đặt câu dấu hỏi?
Dáng ai thả bóng rụt rè?

LỘC VỪNG hát ru êm ái
Em ngồi nỗi nhớ giăng dây
Đôi tay thơm tho mềm mại
Như con chim nhỏ xa bầy

LỘC VỪNG một trời tài lộc
Gốc rễ bám sâu đình , làng...
Tuổi thọ trăm năm cô độc
Nghe sầu trăm chuyện thế gian

LỘC VỪNG ra hoa đỏ rực
Hương thơm thoang thoảng xa đưa
Mùa hè khi trời oi bức
Bóng cây chải tóc nắng mưa

LỘC VỪNG tán dài , thân rộng
Món ăn dân dã đeo về
Đọt non treo trên môi mọng
Một vùng kỉ niệm hồn quê

LỘC VỪNG đi xa ôm nhớ
Đôi chân bé dại gõ mùa
Đi qua muôn trùng cách trở
Vẫn còn nhớ mắt người xưa
Ngày 2/4/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm