Con là cây và mẹ là đất nhé ! Đất âm thầm đón mưa nắng nuôi cây. Con là bờ và mẹ là sóng nhé. Sóng vỗ về bờ ngủ giấc nồng say. Con là cỏ, còn mẹ hiền là gió. Gió cuốn tròn cho hương cỏ xa bay. Con là thơ, còn mẹ là nốt...
Nhà em xa đường về vô tận. Gót chân anh di chuyển chậm muôn vàn. Ai định nghĩa được lũy thừa vương vấn. Ai vì ta rút gọn nửa không gian? Sao kết vội một khung trời hiu quạnh. Dãi ngân hà không giao tuyến nối duyên. Tinh...