Nhượng Tống (Hoàng Phạm Trân). Dưới bức màn sương chợt nhớ em, bồi hồi hàng lệ gạt đương đêm. Lòng thề sắt đá dầu không chuyển, mộng cách non sông chửa dễ tìm! Tả hận từng phen quăng ngọn bút, thêu sầu xin chớ mượn...
Nhục mấy trùng cao ách mấy trùng. Thương đời không lẽ đứng mà trông? Quyết quăng nghiên bút xoay gươm súng. Đâu chịu râu mày thẹn núi sông. Người dẫu chết đi lòng vẫn sống. Việc dù hỏng nữa tội là công. Nhờ lời di huấn cơn...