Poem logo
Poem logo

tiếng đàn rụng

Tác giả: Thiên Ân
TIẾNG ĐÀN RỤNG
Tiếng đàn rời rạc âm thanh
Chiếc lá xa cành xơ xác , xác xơ
Úa vàng héo hắt bơ vơ
Gió cuốn đôi bờ nứt nẻ cơn đau

Tiếng đàn khóc lệ ngàn sau
Áo trắng nhạt màu bạc bẽo oán than
Chùm yêu vụn vỡ tan hoang
Chôn giấu cũ càng níu áo làm chi?

Tiếng đàn réo rắt xuân thì
Ta chẳng còn gì để nói với nhau?
Trồng cây vén gốc bắt sâu
Ảo não rầu rầu núp bóng bờ tim

Tiếng đàn lưng lửng đắm chìm
Ai vội đi tìm , ai ngắt nhéo ai?
Đường trần đày ải chông gai
Sướt mướt thở dài cạn chén li bôi

Tiếng đàn lạnh toát mồ hôi
Nắng cháy lưng đồi nhoi nhói dở dang
Cút côi đào xới muộn màng
Dĩ vãng hất hàm xô đẩy , đẩy xô

Tiếng đàn lâm trận thế cô
Đời chẳng trầm trồ vụng khéo khen ai?
Chân mòn gót nhỏ nghiêng vai
Mộng chết từ ngày tình rách túi thơ
Đêm 5/4/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm