tiếng đàn của em trong đêm
Vạt đêm rụng, loang kín cả bầu trời
Bóng em rơi ra từ vầng trăng nguội lạnh
Những ngón tay thon
Ve vuốt trên cây đàn tranh tình tự
Tâm hồn em hóa thành âm thanh
Nhấm nha từng nốt lung linh hình ảnh
Có thể ru ngủ vầng trăng
Bao nhiêu ngọn cây rục xuống
Dòng sông ngơ ngẩn phong phanh ngực áo
Và đàn đom đóm quên tắt đèn trong sương
Ơi tiếng đàn ma mị...
Đêm như vắn dòng nước mắt
Vỡ tan trên lá cỏ non tơ
Kia vài khoang nước trong suốt
Hàng trăm lời tình được gởi gắm từ em
Tôi thấy
Chiếc hôn nồng nàn trong thế giới ngọt
Lời thì thầm của thời con gái đoan trinh
Hay lạc đâu đây
Câu ru hời mẹ ủ trong nôi ngày ấy
Tuổi thơ lập lòe, giữa đường cày của cha
Khi tiếng đàn tranh dạt dào
Biến đêm thành một sân khấu hoành tráng
Hàng vạn màu cảm xúc được phô bày
U mê...
13/3/2020
N.N