chó già
Tác giả:
Huỳnh Mẫn Đạt
Tuy rằng muông cẩu có ân ba, răng rụng lâu năm nó phải già. Bởi đuổi hươu Tần nên mỏi gối, vì lo khỉ Sở mới dun da. Không ai trấn Bắc ngăn bầy cáo, ít kẻ ngừa Tây giữ đứa tà. Mạnh mẽ như xưa còn hớn hở, bây giờ yếu...
|
trâu già
Tác giả:
Huỳnh Mẫn Đạt
Một nhắm xương, một nhắm da, bao nhiêu cái ách đã từng qua. Đuôi cùn biếng vẫy Điền-Đơn hỏa, tai điếc chi nghe Nịnh-Thích ca. Sớm dạo nội sằn đi khấp-khởi, tối về tử lý thở hê - ha. Bôi chuông nhớ thuở qua đường...
|
gành móm
Tác giả:
Huỳnh Mẫn Đạt
Tượng mắng non sông tác chẳng tà, cớ sao Gành Móm lại do ra? Chòm rong lộp-xộp râu Bành-Tổ, kẹt đà gio - gie nớu Tử-Nha. Miệng xúc trêu-trao cơn sóng dợn, khăn lau quọt-quẹt thức mây qua. Thày-lay thử hỏi xuân thu...
|
đĩ đi tu
Tác giả:
Huỳnh Mẫn Đạt
Lầu xanh thảnh-thoát tiếng chuông truyền, tỉnh giấc cao - đường lúc ngửa-nghiêng. Mượn chiếc thuyền tình qua biển ái, đưa con sóng sắc đến rừng thiêng. Trông gương trí-tuệ lau lòng tục, lần chuỗi bồ - đề dứt trải...
|