cuồng nộ
Cuồng nộ
Trái đất khác chi một ngục giam?
Hai loài ông chủ với người làm
Chỉ còn một kẻ ngồi xơi nước
Không chịu cúi đầu, ngoáy chọc đâm!
*
Cái tôi thiên định sẽ cơ hàn
Thi sĩ một loài, sắp biến tan
Rền rĩ lời thơ đang vẫy thoát!
Phá tan xiềng xích, ngục trần gian
*
Một giấc chiêm bao, giấc chẳng lành
Thân ta đang chết chốn vô danh
Ta điên cuồng loạn, ta cào xé
Xé rách niềm đau, nát tan tành
*
Ta ngẩng đầu lên rủa trời xanh
Cúi xuống xương khô miền đất lạnh
Ta tựa con thuyền trên sóng nước
Cuộc đời xô đẩy, biển chòng chành!
*
Nơi vắng không người, vắng lạnh tanh
Núi cao xơ xác, bước độc hành
Điên cuồng gào thét bên thác đổ
Ta hận cuộc đời trôi quá nhanh.
Hạo Vũ