gục ngã
Gục Ngã
Trước mặt một màn sương trắng bay
Con tim khô héo, mắt hao gầy!
Khung trời vỡ vụn, đầy mây rét
Mưa buốt tấm thân, tím mặt mày!
*
Con sóng khơi xa, sóng chập trùng!
Con thuyền cô độc khuất mông lung!
Chìm dần trong đại dương vô tận
Vết tích còn đâu, vết đã từng?
*
Một đời lầm lỡ, đã coi xong
Máu ứa tâm can, nát cõi lòng!
Quay lại con đường sao tuyệt vọng!
Ta như con hủi, sắp đi tong
*
Bi ai đôi mắt, lệ thành dòng
Uốt nghẹn nuốt xuôi mãi chẳng thông
Khóc lóc tấm thân như lá rụng
Đâu còn muốn sống, chẳng chờ mong!
*
Bao nhiêu cố gắng giờ long đong
Nhân thế bơ phờ, ngấn đỏ tròng!
Khoé miệng máu tươi tràn gục ngã!
Bên trời tiếng sét vặn tầng không.
Hạo Vũ