hỏa tịnh
Chờ mùa đông
Mang ngọn hàn phong
Đến bên thềm cửa mục
Ta về đốt hết những tàng thư ...
Năm mươi năm
Một hổn độn,bụi mù
Nay tịnh hỏa
Cho hồn quang đãng lại
Nhìn khói bay
Lòng nhẹ nhàng tỉnh tại
Lửa thăng hoa
Cháy hết những u hoài
Vẫn sót lại
Bài thơ thời hoang dại
Thôi để dành
Nhưng không biết để tặng ai...?!
PQT