nơi bác từng qua
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Nơi mẹ sinh ra con, nơi Bác từng qua. Năm tháng ấy bây giờ con chưa rõ. Tóc mẹ bạc rồi, những năm đói khổ. Kinh đô đau buồn - nơi Bác từng qua. Lớp học nào Người đã đến ngồi đây. Những mùa thu im lìm lá đổ. Như vùi sâu cả...
|
tiễn bạn cuối mùa đông
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Gửi theo T.V.Th.X. Tiễn bạn về vùng sâu. Mùa Xuân vừa kịp đến. Rừng sâu hoa đẹp hiếm. Xin vui trong tiếng chào. Cầm tay nhau bịn rịn. Gió Xuân lùa trước sau... Hẳn người còn thương nhớ. Một chóp núi biên thùy. Nhiều mưa và...
|
người con gái chằm nón bài thơ
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Tặng O Thanh. Tôi chưa về con sông quê em. Ngắm em chằm nón buổi đầu tiên. Bàn tay xây lá, tay xuyên chỉ. Mười sáu vàng, mười sáu trăng lên. Ôi cả đôi tay rất đẹp lành. Làm nên êm mát những trưa hanh. Bài thơ nho nhỏ in màu...
|
mùa xuân ở a đời
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Em lại về A Đời. Mùa xuân theo em đó. Những cánh rừng hoa lau mênh mông... Ơi A Đời thôn nhỏ. Chưa từng qua mà sao nhớ mong. Bạn anh vẫn bảo. Ở đó có sao Hôm. Gần ta hơn bất cứ nơi nào mặt đất. Gần ta như ngọn lửa cơm nhiều...
|
nỗi nhớ
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
- Con là đứa hay quên. Con lớn qua bao nhiêu lần áo. Con nằm biết mấy ngày đau. Con quên... - Con chỉ nhó dài thầy dạy. Con nhớ lối đi học về. Tiếng con hát dòn ngõ vắng. Đọng vào tháng năm... - Con là đứa hay quên. Mà mẹ...
|
thưa mẹ con đi
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
I. Giữa mùa chiến đấu. Chúng con lên đường. Con gái con trai đều đội mũ tai bèo. Con gái con trai đầu đi dép lốp. Quân phục xanh là tổ quốc may. Tiếng cười là đồng đội dạy. Chúng con gọi phía sau là kỷ niệm. Quyển nhật ký...
|
nghĩ về một nhãn hiệu
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Đinh không phải là để đóng cầu. Để đóng ghế, treo tranh, để gắn liền sự vật. Đinh để đóng vào thịt, vào xương, vào mạch đập. Để cắt rời cỏ cây khỏi sông núi xanh tươi. Để nhựa chảy thành dòng, máu rơi xuống đất. Để tượng Giê...
|
tình ca
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Đừng yêu ai, em nhé. Chỉ yêu mình anh thôi. Dẫu tất cả con trai. Bên em đều tốt đẹp. Đừng thương ai, em nhé. Chỉ thương về anh thôi. Dộu anh không còn trẻ. Không có chỉ hơn người. Đừng nhớ ai, em nghe. Ngoài anh, người bạn...
|
ngày vui
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Tôi qua dòng sông yên tĩnh. Con cầu như tiếng ngân vui. Tiếng ve ấm bừng trí nhớ. Sen lên thơm bốn mặt thành. Ngày vui của đời ta đó. Gió thổi đường dài bâng khuâng. Đất nước ba mươi năm. Trên vai sắt thép. Đi suốt cuộc...
|
tháng chạp ở hồng trường
Tác giả:
Nguyễn Khoa Điềm
Những viên đá đứng theo chiều nhân loại. Và tuyết bay như năm tháng bay qua. Tháng chạp, ở Hồng Trường, tôi trở lại. Nghe ngân chuông trên tháp Xpat-xkai-a.. Chào ngọn tháp mới lần đầu gặp mặt. Mà tiếng chuống đã vang biết...
|