đêm đông Tác giả: Đặng Vương Hưng
Một đời tìm kiếm đẩu đâu
Về làng lại thấy con trâu cái cày
Rạ rơm, vẫn rạ rơm này
Đêm đông đốt lửa khói bay ấm trời
11-2000
|
học quên để nhớ Tác giả: Đặng Vương Hưng
Học quên để nhớ cho nhiều. Học hờn giận để cưng chiều đấy thôi. Học lẻ loi để có đôi. Học ghen là để cho người thêm yêu... Em thì xa vắng bao nhiêu. Tôi đành học cách nói điều vu vơ. Học sắc sảo để dại khờ. Học già dặn để...
|
khi em thêm một lần chồng Tác giả: Đặng Vương Hưng
Thế là cây trúc còn xinh. Như ngày xưa ấy. Chúng mình. Mới yêu. . Thế là mong nhớ bao nhiêu. Ta mang đánh đổi. Những chiều... Ngẩn ngơ. . Thế là thêm một tứ thơ. Tình tang, dang dở. Dại khờ. Hư không …. . Khi em thêm...
|
nhà tôi Tác giả: Đặng Vương Hưng
Nhà tôi ở cạnh xóm liều. Người thân ngại đến bạn yêu ngại về. . Láng giềng nửa phố nửa quê. Chuyện trò văng tục, chửi thề... đã quen. . Nhà tôi không số không tên. Ngõ ngoặt, hẻm nhỏ khó tìm đường vô. . Nếu thương xin hãy...
|
những ngày ốm Tác giả: Đặng Vương Hưng
Thuốc thang không đủ tiền mời
Cơm canh lạnh nhạt, lệch đôi đũa mòn
Và em chẳng hát ru con
Thờ ơ ánh mắt, héo hon nụ cười
Niềm vui chạy chốn đâu rồi
Nỗi buồn hớn hở dạo chơi đày nhà...
1990
|
quê cũ Tác giả: Đặng Vương Hưng
Dửng dưng cành phượng cuối hè. Tiếng ve sót lại bờ tre nắng vàng. . Cùng hương quả chín lang thang. Tôi theo ngọn gió khắp làng dạo chơi. . Tiếng chim gì hót xanh trời. Sắc hoa nào nở cho người bâng khuâng…. . Nhớ ơi...
|
sớm nay vác cuốc ra đồng Tác giả: Đặng Vương Hưng
Đêm qua trời đổ cơn mưa. Làng tôi đi trước, cày bừa đi theo. . Trần lưng gồng gánh chống chèo. Suốt đời đẩy bước đói nghèo chưa qua…. . Buồn vui từ đất sinh ra. Như là hạt thóc như là củ khoai. . Giọt mồ hôi thức đêm...
|
tặng một sư nữ Tác giả: Đặng Vương Hưng
Thất tình em bỏ đi tu. Để chùa thêm một nhà sư trốn đời. . Chỉ thương mái tóc em thôi. Dài đen, óng mượt... hết rồi còn đâu ! . Bỗng nhiên lòng cứ nhói đau. “A di đà phật” nghe câu em chào. . Bồ tát- người ở nơi nao. Cứu...
|
trẻ con ở xóm bụi đời Tác giả: Đặng Vương Hưng
Chưa lớn thì đã phải già. Dẫu còn cha mẹ... vẫn là mồ côi. Trẻ con ở xóm bụi đời. Như cỏ dại dưới nắng trời hoang vu... . Bây giờ chưa đến mùa thu. Vành trăng tròn trặn hình như xa vời. Đêm đêm ở xóm bụi đời. Hồn nhiên...
|
tự hoạ Tác giả: Đặng Vương Hưng
Không còn trẻ cũng chưa già. Người ta bảo hắn đang là … đàn ông. . Người hắn yêu đã lấy chồng. Còn người yêu hắn sống cùng có con. . Mộng mơ ngày tháng mỏi mòn. Chưa vuông nhà cửa, chưa tròn công danh…. . Bỏ làng xóm ra...
|