vườn thơ nỗi nhớ
Vườn Thơ Nỗi Nhớ
Bầu tĩnh mịch lặng yên cành nhánh
Đôi bạn lòng đằm thắm kề nhau
Nồng nàn tha thiết ngọt ngào
Rỉa lông, cọ mỏ, dạt dào, lâng lâng
Trên lủng lẳng nguyệt vầng toả sáng
Dưới sương mờ bảng lảng lờ trôi
Hàng mây tít tận chân trời
Không gian huyền diệu, tuyệt vời mộng mơ
Bỗng ngọn gió bất ngờ vần vũ
Đẩy xám ngàn che phủ âm u
Âm vang kêu hú vụt vù
Ngỡ ngàng, ngơ ngác, vườn thơ chập chờn
Vạt lóng lánh chút vờn cỏ lá
Tối mịt mùng nhiều thả xuống đây
Canh thâu vạn vật chìm say
Bất ngờ tỉnh giấc, chạnh ngây ánh nhìn...
Đang êm ả bóng hình bậu bạn
Bị tốc nhành, choáng váng ngả nghiêng
Chơi vơi khoảnh khắc nỗi niềm
Ngắm xem bốn phía đảo điên quay cuồng
Thắt thẻo dạ, buồn buồn tư lự
Thôi cũng đành tránh dữ qua cơn
Thênh thang vỗ cánh quyện hồn
Cheo leo vách đá hãy còn đợi kia
Tình yêu dấu ngân nga điệp khúc
Chất ngất đầy hạnh phúc uyên ương
Đôi khi hướng mắt về phương
Nhớ nhung ngày tháng điểm hường dưới trăng...
31/05/2020
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)