xin cám ơn
Tác giả:
Ngọc Thùy Khanh
Cũng may còn được người quen. Giữa đời thay trắng đổi đen dỗ dành. Xưa nay rốt cuộc phù vân. Sao chưa chân thật vô ngần so đo. Được gì cứ phải buồn xo. Được gì cứ phải giả đò với nhau. Có mơ liều thuốc nhiệm mầu. Có bao xốc...
|