một nửa
Một nửa năm qua chẳng chịu già
Chê tiền, sống chậm, thắm như hoa
Nhưng bao tất bật còn vây lấy
Một nửa năm qua vẫn mệt nhoà
Còn nửa năm trôi... được mấy lần ?
Sao không nhẹ nhõm, khỏi bâng khuâng
Vẫn luôn gắng sức không ngưng nghỉ
Có kết quả không, cũng chẳng cần
Một nửa đời trôi đủ mệt rồi
Trăm năm cõi tạm cũng thế thôi
Hãy cười, mọi thứ như sương khói
Từ nay ta sẽ tựa mây trôi