ngập ngừng
Tôi nghe bước chân tôi
Rơi trên mình lá chết
Lá giật mình kêu ôi
Rồi nằm im như trước
Tôi nghe áo tôi bay
Trong hoàng hôn tha thướt
Như một cánh bướm dài
Như một làn mây rớt
Tôi đi kiếm mùa xuân
Trên cuộc đời ám khói
Nùa thu sắp sửa tàn
Mùa thu đang hấp hối
Tôi thương xót mùa thu
Đôi mắt tôi ướt át
Tôi mong gặp mùa thu
Tấm lòng tôi bát ngát
Nhìn xa xôi trước mắt
Tôi thấy chân mây hồng
Ngoảnh trông về sau lưng
Đêm buông tà áo biếc
Đứng bâng khuâng giữa chiều
Lòng tôi phân vân qúa
Ngẩng đầu nhìn lên cao
Sao huyền rơi xuống má
Tôi không biết đi đâu
Không muốn đi đâu hết
Muốn dừng đây thật lâu
Dừng đây cho tới chết
Mùa Xuân đừng tới gần
Mùa thu khoan úa nát
Tôi đang vui rộn ràng
Đang buồn rưng nước mắt
Chờ muà xuân khắc khoải
Tiếc mùa thu ngẩn ngơ
Để yên cho tôi mơ
Buồn vui như thế mãi .