rất yêu em nhưng lại sợ hững hờ
RẤT YÊU EM NHƯNG LẠI SỢ HỮNG HỜ
Như cơn mưa tự ngàn đời ướt sũng
Em là thơ của ao ước hoa hồng
Anh thì chỉ là gã khờ rất vụng
Rất yêu em nhưng lại cứ lòng vòng
Như ngọn gió từ xa vời ảo vọng
Em là sao của vũ trụ hanh vàng
Anh thì chỉ là ngọn đèn không động
Rất yêu em nhưng lại sợ bẽ bàng
Như tia nắng tự muôn trùng chạng vạng
Em là tranh của hội hoạ mơ hồ
Anh thì chỉ là thời gian hữu hạn
Rất yêu em nhưng lại sợ hồ đồ
Như hạnh phúc bỗng một ngày giác ngộ
Em là anh của kiếp trước hẹn hò
Anh thì chỉ là mặt trời sụp đổ
Rất yêu em nhưng lại sợ hững hờ
Trần Minh Hiền Orlando ngày 13 tháng 8 năm 2020