sự hiện diện của hạnh phúc
Tác giả:
Nguyễn Triều Anh Tâm
Hạnh phúc nầy đã đến, sự hiện diện thần tiên! Vòng tay em trìu mến, tình yêu đã lộ thiên! . Ngày là đêm thần-thánh, vùng thiên-đường của ta. Thắp lên đời hiu-quạnh. Trong giấc yêu thật-thà. . Nầy...
|
thủy chung
Tác giả:
Nguyễn Triều Anh Tâm
Đây ta có thủy, có chung, sao em hửu thủy, vô chung cho đành?! Bây giờ nước mắt chảy quanh, cuộc tình đã lỡ cũng thành nhiễu-nhương. Đây ta với nỗi đọan-trường, còn em má phấn môi hường cho ai? Đây ta với nỗi...
|
samsara cõi ta bà
Tác giả:
Nguyễn Triều Anh Tâm
Ở đây một cõi ta-bà. Xôn-xao xe ngựa, mặn-mà môi em! Thôi còn tiếc nuối gì thêm, tấm thân ngọc-nữ đã mềm lòng ta. Thôi thì thế-sự bôn-ba, hồng-trần ta lụy, lan-hà biển dâu! Đá kia giọt nước còn đâu!...
|
sự sống và sự chết
Tác giả:
Nguyễn Triều Anh Tâm
Sự sống và sự chết rất gần, như nghĩa địa nằm trong lòng thành phố, như nhà xác bên cạnh buổi chợ phiên. Như ta nằm trong em ấm cúng!.... ©. . Bầy người còn mãi lo phát-triển đạn bom. Để giết nhau cho được nhiều...
|
ta gần em
Tác giả:
Nguyễn Triều Anh Tâm
Tưởng như ngày đã trong đêm, tuôn trào nỗi nhớ có em bên mình... Cho nên gió đã tỏ tình, cho nên trăng cũng lộ hình yêu đương. Nửa đêm tình ái thiên đường, tấm thân ngà-ngọc phấn hương ngọt-ngào. Nơi ta mùa lạnh...
|
trên ngày tháng qua
Tác giả:
Nguyễn Triều Anh Tâm
Ta chết chìm trong biển mắt em, tấm thân kiều-nữ ngọt môi mềm, dư hương da thịt còn lưu-luyến. Ta lạc hồn ta trong tóc đêm... Ta thèm nghe tiếng em cười nói, ngày vẫn quạnh-hiu một nỗi buồn! Ta sao quên được mùi...
|
ta dại khờ nên ta biết khổ đau
Tác giả:
Nguyễn Triều Anh Tâm
Em nợ ta một ân-tình tha-thiết, em giết ta bằng trăm nỗi cưu-mang. Nợ tình đó em trả hoài không hết, sao em cười cho nghiêng ngửa giang san...? Mùa đông năm nay trời tuôn nước mắt. Khóc cho tình còn lưu-luyến trên...
|