nhớ thu xưa
Ngồi một mình lặng lẽ nhớ thu xưa
Vườn thượng uyển hương đưa vờn theo gió
Rêu phong nhuốm màu thời gian vàng võ
Vương gót ngà góc nhỏ thoáng bâng khuâng
Khúc giao mùa níu giữ nét thanh xuân
Bên ánh lửa bập bùng còn mê mải
Hồn lạnh buốt chờ bàn tay vụng dại
Ngọn gió lùa hoang hoải ngập thềm mơ
Mùa thu đi để lại nỗi mong chờ
Không gian trống thờ ơ miền xa vắng
Bao khắc khoải khiến lòng ai trầm lặng
Mối duyên đầu mang nặng nỗi tơ vương
Dáng thu xưa phong kín những cung đường
Chiều nghiêng ngả toả sắc hương rực rỡ
Gió xào xạc len vào từng hơi thở
Một gã khờ vụn vỡ trái tim côi
Mùa thu về thấm ướt cả vành môi
Bao kỷ niệm em ngồi đan sợi nhớ
Mây lãng đãng cuộn chiều thu bỡ ngỡ
Suốt cuộc đời...
...em nặng nợ thu xưa!!!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 21 - 09 - 2016