nhớ người dưng
Có một thời mình cũng đã yêu nhau
Tình như đã tự lúc nào em nhỉ
Từ cái bữa gặp người ta để ý
Rồi tương tư bao mộng mị si tình
Cứ mỗi lần nhìn ánh mắt lung linh
Dù chưa nói mà như tình đã ngỏ
Mỗi lần xa là nhớ mong vò võ
Trông ngày về bên gác trọ cùng em
Nhớ chiều mưa bên khung cửa buông rèm
Đường phố vắng nổi nhớ em khôn tả
Lần đầu tiên anh nhìn em thật lạ
Mắt đen huyền ôi thương quá là thương
Mình yêu nhau qua biết mấy dặm trường
Nghìn hải lý nơi trùng dương biển cả
Vượt sóng gió những đêm ngày vất vả
Mà trái tim vẫn chặt dạ bền lòng
Em có còn nhớ những kỷ niệm không
Người dưng hỡi sao nghe lòng thổn thức
Trái tim yêu luôn làm ta rạo rực
Có lúc nào không day dứt đâu em
Tháng 10/2020
Bài này đã được xem 724 lần
|
Người đăng:
|
Thành Quới
|
|
|