mùa xuân của tôi ơi !
Tác giả:
Như Khuyên
Đâu rồi em ...! Mùa xuân của tôi ơi! Xa cách quá lòng nhớ thương vời vợi..... Em hãy nói rằng mùa xuân đang tới! Khắp muôn nơi dù góc biển chân trời... Nói đi em ! Mùa xuân của tôi ơi! Tôi ngơ ngẩn vì nhớ em xuân...
|
mong manh
Tác giả:
Như Khuyên
Lá có rơi không nếu gió chưa về. Chim có hót nếu bình minh không đến. Và anh hỡi! Có chăng là định mệnh? Khiến xui chi cho anh đến gặp em. Bằng nụ cười bằng ánh mắt dịu êm. Trao hạnh phúc anh không cần đong đếm. Em!...
|
mơ hoang
Tác giả:
Như Khuyên
Rồi em sẽ cố quên. Giấc mơ hoang hôm nào. Sẽ cố không gọi tên. Dù một lần thật khẽ... Anh cũng quên đi nhé ! Vòng tay ấm đã trao. Môi hôn dẫu ngọt ngào.. Cũng cố quên anh nhé ! Em sẽ van xin trời... Ngày mai...
|
nhớ
Tác giả:
Như Khuyên
Có chút gì nhơ nhớ ở trong hồn. Len nhè nhẹ mà thấm sâu tâm thức. Rồi nỗi nhớ dâng trào làm ray rức. Lòng bâng khuâng mà không hiểu vì sao ! Có yêu đâu mà lòng da nôn nao. Mà nhung nhớ mà thẫn thờ ngơ ngẫn. Nắng chiều...
|
ngoan
Tác giả:
Như Khuyên
Em ngoan nên không khóc. Dù là đang nhớ anh. Em ngoan.. đâu có khóc! Chỉ là… hạt mưa nhanh. Chủ nhật này không anh. Em một mình hiu quạnh. Đếm từng con phố vắng. Bước chân buồn lanh quanh. Nhớ anh … em nhớ anh !...
|
lời tự tình của chiếc thuyền con
Tác giả:
Như Khuyên
Em xếp một chiếc thuyền con bằng giấy. Trang giấy lòng trong trắng sót lại đây. Những trang kia vết mực đã hoen đầy. Em giử lại cất vào ngăn quá khứ. Sông tình anh hiền hòa không sóng dử. Trôi lững lờ chẳng gợn chút...
|
nỗi đau dịu dàng
Tác giả:
Như Khuyên
Có phải anh, người của luyến thương. Một lần chợt ghé …để quên hương. Nhà em nhỏ lắm , tim em bé. Nên ngập tràn lòng nỗi vấn vương. Anh đến rồi đi tự lúc nào ! Em còn chưa tỉnh giấc chiêm bao. Môi hôn còn ấm, mi còn...
|
miên man trong nỗi nhớ
Tác giả:
Như Khuyên
Trong tận cùng băng giá của trái tim, chợt ai đến thắp lên dùm ngọn lửa. Mặc mưa gió thét gào ngoài song cửa. Lửa ân tình thiêu đốt nữa vầng Trăng. Còn nữa vầng là ánh mắt chị Hằng. Đang hờn dỗi nhìn ta như muốn nói...
|
mắt bão
Tác giả:
Như Khuyên
Em, "vật thể" nhỏ giữa cơn giông bão…. Còn Anh như “Mắt Bão” giữa trời cao. Xung quanh anh gió thét với mưa gào! Em tơi tả... Thảm thương theo chiều xoáy.... Trong Mắt Bão bình yên là đến vậy. Cớ vì sao cố tạo nhưng...
|
người ta !
Tác giả:
Như Khuyên
(KỶ NIỆM CHUYẾN DU XUÂN DALAT). Mình, Người ta, cùng người ta…. Lủ lượt cùng nhau đến xứ hoa. Xum xoe khăn áo Anh ới Ã…. Ríu rít râm ran à ới Anh …. Xe dần xa khuất nẻo thị thành. Mây trắng trên đầu vụt lướt nhanh...
|