tình anh
NẮNG soi sáng muôn nơi rạng rỡ
VÀNG ánh màu bỡ ngỡ xốn xang
TRẢI đi khắp mọi nẻo đàng
LỤA là hoa gấm như đang vẫn chào.
ÁI nghĩa thiếp từng trao hãy nhận
ÂN tình này chớ bận tâm chi
DUYÊN kia nào thắm đượm gì
TA thì mãi giữ khắc ghi trong lòng.
VẸN thuở vẫn hoài trông hình bóng
KIẾP phận hèn đâu mộng trèo cao
HỒNG nhan bạc phước lao đao
TRẦN gian phiền lụy chứ nào sướng vui.
CHẲNG lẽ cứ ngậm ngùi tủi khổ
PHAI phôi sao trọn nợ khi gần
NẮNG VÀNG TRẢI LỤA ÁI ÂN
DUYÊN TA VẸN KIẾP HỒNG TRẦN CHẲNG PHAI