kẻ cùng tử đi hoang trở về
Tác giả:
Diêu Linh
Lang thang. Cuối đất. Cùng trời. Ta, người - cùng - tử. Bụi đời. Rác rơm. Từ khi, vào cuộc áo cơm. Quê hương. Cách mãi một vòm trời xa. Ta, là cùng tử không nhà. Ngồi mơ. Mái ấm. Chan hòa tình thân...
|
cuồng
Tác giả:
Diêu Linh
Cuồng ta nhốt gió trong lòng. Chờ xem cây lặng nơi giông bão mình. Đùa ta vứt một chữ tình. Ngang nhành hư huyễn thình lình gãy đôi. Cười ta như thể ngộ rồi. Nhanh nhanh ra cửa luân hồi vào không. Một hôm nổi trận Bát...
|
hoa và rác
Tác giả:
Diêu Linh
Ta thấy hoa có rác. Ta thấy rác là hoa. Ta thấy người và ta. Vòng nhân duyên bất tận. Ta thấy đời lẩn quẩn. Ra vào cửa tử sanh. Ngày trôi qua mong manh. Hoa tàn lại thành rác. Ta rời xa bến Giác. Ta ngụp lặn biển mê...
|
khất thực
Tác giả:
Diêu Linh
Người đi khất thực tình thương. Bằng bình bát rộng sâu nhường con tim. Thuận dòng sinh tử hóa duyên. Không phân biệt, chẳng nhị-biên là gì. Ta trồng hạt giống từ bi. Ngày sau kết trái vô-vi cúng-dường. Nguyện trên...
|