thương thân
Ngọn gió đìu hiu cuốn lá rơi
Mây đen tới tấp kín khung trời
Cánh cò đơn lẻ tìm chỗ trú
Chưa chi cành lá gãy ngang rồi
Hoa cũng ngủ, vạn vật như cũng ngủ
Cánh cò mềm ủ rũ giữa đồng hoang
Xác xơ thân, bước khập khiễng, bàng hoàng
Bao giờ mới đón xuân sang, cò nhỉ?
10.11.2020