phận chủi
Đến buổi thu tàn cũng dạt trôi
Chiều đông lạnh cóng rũ co vòi
Xuân thì rạo rực ngày ba bửa
Hạ chín nôn nao tối bảy hồi
Làng kia chả thấm còn đi bụi
Xóm nọ chưa đầy mãi quẹt vôi
Kiếp phận làm tôi hành xác chủi
Cam lòng cán lỏng toẹt đầu môi
Bài này đã được xem 351 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|