giấc mộng vành trăng
Đêm phủ mộng một miền thơ lại ngỏ
Ải dương trần ai đó lạc thiên thai
Giấc mơ ngoan tay níu chặt canh dài
Đồi da trắng bờ vai nồng hương ngực
Chẳng là phấn mà nghe như rạo rực
Có nào son để nhức nhối tim hồng
Hẳn là nàng hiện thực giữa mùa đông
Đêm trăng chết ta còn run run mãi
Dạ thấp thỏm nghe tình đang rực cháy
Gõ liên hồi cho tái bẫm môi ta
Gượng tay ôm đây một dáng xuân ngà
Cho hơi ấm tỏa ra đầy cơ thể
Bao năm chết lại trồi lên mạnh mẽ
Gió phương nào sao bẻ gãy non xanh
Em là ai hiện hữu giữa mộng lành
Ta vụng dại cũng đành đưa răng cắn
Tìm hơi nóng ngực căng tròn đầy đặn
Cuộc hồi xuân ai đến để ai đành
Yêu đam mê cho hết vị thanh thanh
Làn da nóng chỉ dành riêng một giấc...
Trên bờ gối hôm nào ta mới lật
Vết hằn mềm em đặt lại môi sâu
Vị hoang sơ như thuở mới bắt đầu
Trăng một mảnh đẫm mầu xuân dịu mát...
...
Bài này đã được xem 468 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|