niềm thương của lãng tử
NIỀM THƯƠNG CỦA LÃNG TỬ
Trót hồn lãng tử cõi trần gian
Sớm tối đưa chân thả dặm ngàn
Mưa nắng bụi mờ phơi bóng ảnh
Tâm tình, ý sống gửi thênh thang...
Hôm qua dừng bước trước vườn thơ
Thưởng ngắm hoa xinh giữa lượn lờ
Ngào ngạt hương làn theo ngọn thoảng
Ru niềm, lững thững, lạc trời mơ
Giây phút lâng lâng xoải cánh dài
Nhẹ nhàng êm ái đến thiên thai
Lưng bầu rượu túi cùng Tiên Nữ
Chất ngất mê ly tận đỉnh đài
Nhưng rồi thấm thoắt dưới mây trôi
Lặng lẽ thời gian mãi chuyển dời
Chầm chậm xuôi chiều con nước chảy
Đẩy bèo nhấp nhố giạt về nơi...
Thổn thức tơ lòng, đau khúc biệt
Dấu yêu thắm thiết chẳng còn chi
Bởi kia Tiên Nữ, nầy Phiêu Bạt
Đâu thể tròn vuông, vẹn nghĩa thề...
Dẫu tình lãng tử cảm say hoa
Nhưng tận đáy sâu cũng vẫn là
Róc rách êm đềm lời của suối
Du dương khoan nhặt gió la đà
Hoặc buổi canh trường lạnh thấu xương
Cành nghiêng, phiến rũ, đọng u buồn
Cơn giông bất chợt từ đâu tới
Giũ giật tơi bời đẩy ánh tuông...
29/12/2020
Nguyễn Thành Sáng