để hồn vương vấn bước lang thang
ĐỂ HỒN VƯƠNG VẤN BƯỚC LANG THANG
Hai ngàn trăm mấy bài thơ
Quyện hồn nguyện ước giữa bờ ái ân
Mây đưa nắng đổ chiều tàn
Dòng sông rẽ lối, ngỡ ngàng gió sương...
Lai láng dòng thơ tình xướng hoạ
Rồi đây lặng lẽ lững lờ trôi
Có ai còn cảm, ai còn nhớ
Đôi mảnh hồn linh của một thời
Tha thiết tận cùng cả trái tim
Ngàn yêu ấp ủ gửi con thuyền
Vượt trùng biển sóng về xa vợi
Đến bến hẹn thề nối mộng duyên
Biết bao thích thú với mê say
Kéo ánh trăng thu ngã bóng dài
Rót mật đậm đà hoà ngọc tửu
Nhâm nhi thưởng nguyệt, ấm bàn tay
Những buổi canh trường chạnh mỏi mê
Đường xa hun hút gót chân đi
Khói sương bảng lảng mờ nhân ảnh
Lởn vởn tâm tư, thắt thẻo bề...
Âm thầm chịu đựng buốt tê đông
Nẻo vắng quanh co mặc héo lòng
Muốn gác tay chèo, ngưng sóng vỗ
Âm vang tiếng gọi phả mông lung
Rỉ rả hai đầu ghịt kéo ngang
Bên là ảo ảnh ửng vòm xanh
Phía đây lẽ sống đời chân thực
Luẩn quẩn dây dưa đứt sợi đàn
Để hồn vương vấn bước lang thang...
03/1/2021
Nguyễn Thành Sáng