tiết điểm
Đêm hiu hắt... buồn len tâm dạ
Bão mưa hồn nghiêng ngã Diễm Xưa
Khúc tình dập níu duyên đưa
Hình như mây nhuốm tóc vừa trắng thêm
Gói thơ cũ ...đưa thiềm trăng đợi
Nuối tiếc lòng nên mới tỉnh say
Hồn thơ vẽ ánh trăng gầy
Thi nhân lỡ bước đêm ngày tím mong
Từ buổi đó cõi lòng đau đớn
Nếm vị sầu nên mơi xót xa
Lầu nghiêng gác trống canh sơ
Để người trị kỷ đêm chờ đợi xuân
Mưa tiêu lạnh đêm gần như vỡ
Gió nghẹn ngào hương lỡ lòng bay
Khạo khờ nên nhớ thương vay
Miên man sầu ý nhạc lay cung trầm
Trời tương khắc lạc lầm thóc gạo
Thi hồn đau điên đảo yêu thương
Thu đi lá trút con đường
Đông mưa bụi phủ canh trường bến xa
Giờ tiết điểm sương ngà lên bóng
Sắc đào tơ như bỗng nhiên khoe
Nhớ người xưa với câu thề
Chuyện lòng xuân đợi trăng bề bộn soi...
Bài này đã được xem 290 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|