đợi một mùa xuân
Ta ngồi đếm trăng tàn bên cuộc mộng
Giữa trùng khơi mây phủ ánh sao mờ
Đời mưa gió tháng ngày sương pha nắng
Gót chân trần trên cát bụi đường xa.
Có ai hay trong mưa gió nhạt nhoà
Hồn chất kín cả một trời thơ dại
Kiếp phong trần vai mang hồn sông núi
Gõ nhịp đời lên nếp sống tha hương.
Đến đi ở giữa cuộc thế vô thường
Đời nhân ngã chốn trần gian phiền trược
Bỏ gánh xuống lòng khỏe nhẹ bình an
Vượt ra ngoài cái vô minh trần thế.
Tôi sẽ về khi nhân duyên có thể
Hát bài ca sông núi nước non mình
Một mùa xuân trọn vẹn chuyển giao mùa
Vui nồng ấm giữa hồn thiêng sông núi.
Thích Đồng Nhật